Thánh Vịnh 137

Thánh Vịnh 137 (đánh số Hy Lạp: 136) là bài Thánh Vịnh thứ 136 trong Kinh Thánh Cựu Ước. Thánh Vịnh 136 diễn tả tâm trạng của người Do Thái đang bị đi lưu đày sau khi người Babylon chiếm thành Giêrusalem của họ. Thánh Vịnh 136 nhắc nhở họ phải luôn nhớ về cố đô Giêrusalem.